Cách sốngSống

Bài học từ cô gái khuyết tật trở thành nhà vô địch Olympic và cử nhân Harvard: Bạn phải ngừng ngay hành động này nếu muốn thành công

Nếu bạn không muốn bản thân mình nổi bật trong đám đông thì đồng nghĩa bạn sẽ là người phục tùng.

“Kiểm soát cảm xúc của mình trong trò chơi cũng giống như trong thể thao, tất cả là bởi vì đó đều là công việc và cuộc sống”.

Lên 5 tuổi, Bonnie St. John phải làm phẫu thuật cắt bỏ chân phải. Ở tuổi 19, cô trở thành người Mỹ gốc Phi đầu tiên giành được huy chương tại Paralympic Mùa Đông, mang về một huy chương bạc và hai huy chương đồng.

St. John theo học tại đại học Harvard danh tiếng và tốt nghiệp với tấm bằng danh dự xuất chúng về chuyên ngành kinh tế. Sau đó, cô được trao học bổng Rhodes, một trong những học bổng danh giá nhất thế giới, cô tiếp tục chuyên ngành kinh tế học tại trường đại học Oxford.

Vậy bí quyết nào mà cô gái da đen một chân đến từ San Diego này đạt được rất nhiều thành công như vậy? St. John nói rằng: “Tôi chỉ kiên trì làm để đạt được mục tiêu thôi”.

John đã từng làm việc tại IBM và trong Nhà Trắng với tư cách giám đốc các vấn đề về vốn con người dưới chính quyền của Clinton. Trả lời CNBC Make It, cô cho rằng trở ngại lớn nhất cho thành công là đòi hỏi sự chấp thuận.

Nhà vô địch Olympic nói cô ấy thường thấy điều này với phụ nữ trong vai trò tư vấn lãnh đạo cho các công ty Fortune 500, trong đó cô ấy hỗ trợ các nhà lãnh đạo đứng đầu trong việc chuyển đổi kinh doanh. Cô đã làm việc với nhiều phụ nữ ở các vị trí cao cấp về cách tìm ra tiếng nói và sự đóng góp của mình trong công ty – một nhiệm vụ mà nhiều phụ nữ cảm thấy khó thực hiện.

“Phụ nữ có quyền được hỏi. Đàn ông hãy giơ tay lên và giúp chúng tôi một cách nhiệt tình”. – cô nói.

St. John nói rằng tại mọi thời điểm trong đời, cho dù có trở ngại gì xảy ra, cô chỉ nghĩ đơn giản và làm bất cứ điều gì để đạt được mục tiêu. Tuy nhiên, nhiều phụ nữ sống và làm việc trong một không gian cố định đã khiến họ hình thành lối suy nghĩ rằng: Kkhông nài nỉ sự tán thành là một biểu hiện của kiêu ngạo.

“Đàn ông không có lối suy nghĩ này và bạn có thể dễ dàng nhận ra điều đó ở những phụ nữ hiện đại. Nếu bạn không muốn bản thân mình nổi bật trong đám đông thì đồng nghĩa bạn sẽ là người phục tùng. Hãy theo đuổi mọi thứ với động lực và triển vọng tích cực”, cô nói.

John nhấn mạnh đến kinh nghiệm sống của chính mình. Cha cô đã bỏ đi trước khi cô được sinh ra và mẹ cô đã buộc phải nuôi ba đứa trẻ một mình. Ở trường, cô đã được miễn học môn giáo dục thể chất vì cơ thể không lành lặn, cô cũng không thể chơi các trò chơi như nhảy nhót với những đứa trẻ khác trong giờ nghỉ.

“Tôi không phải là vận động viên, tôi là đứa trẻ từng bị liệt”, cô nói. Nhưng sau đó, cô nhận ra rằng cô ấy muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân mình.

John lần đầu tiên làm quen với trượt tuyết khi được một người bạn học trung học rủ đi chơi. “Tôi quyết định thử nó bởi vì đó là cơ hội để tôi trở thành một vận động viên và tôi cảm nhận được gió xuyên qua tóc của mình. Thật khủng khiếp”.

Tuy nhiên, điều đó đã không ngăn cản cô tập luyện và cô cải thiện nhanh chóng. Nhưng việc trở thành một vận động viên giỏi chưa đủ, cô ấy muốn trở thành một nhà vô địch.

St. John quyết định nộp đơn vào Học viện núi Burke, một trường trung học ở Vermont cho những tay đua trượt tuyết có học phí là 10.000 USD. Cô nói rằng không có cách nào để mẹ cô có thể trang trải học phí đắt đỏ đó. Để thực hiện được ước vọng, cô đã phải gõ các ký hiệu trên giấy carbon – một loại giấy mong muốn được ủng hộ. Cuối cùng, cô đã nhận được tổng cộng 100 USD. Tuy nhiên, cô đã được nhận vào trường sau khi nhận được hỗ trợ tài chính từ National Brotherhood of Skiers, một tổ chức của người Mỹ gốc Phi.

Trong tuần lễ đầu tiên đó, chiếc chân giả của cô đã vỡ. Cô đã nhanh chóng ra đặt một chiếc chân mới nhưng lại bị lạc trong quá trình vận chuyển. John đã phải trải qua những giờ tập luyện đau đớn trong thời gian dài, may mắn đã đến, cô hội đủ điều kiện cho đội trượt tuyết Paralympic Hoa Kỳ năm 1984. John đã làm nên lịch sử, đó là người Mỹ gốc Phi đầu tiên giành được huy chương Olympic trong đua xe trượt tuyết.

“Không một người lớn bắt tôi dừng lại và tôi đã không dừng lại”, St. John nói tại Hội nghị Kết nối Lãnh đạo Trẻ em Hàng năm lần thứ 3 của Hội Thể thao Phụ nữ.

Sau khi giành được ba huy chương, cô tập trung nghiên cứu ở các học viện và làm việc tại ngân hàng đầu tư Morgan Stanley.

“Kiểm soát cảm xúc của mình trong trò chơi cũng giống như trong thể thao, tất cả là bởi vì đó đều là công việc và cuộc sống” – St. John nói.

Theo Hà Thu

Nhịp sống kinh tế

Comments

comments

Tags

CHỦ ĐỀ LIÊN QUAN

Trả lời

Close