Doanh nghiệpKinh doanh
IKEA: Từ doanh nghiệp “ao làng” đến kẻ định hình cuộc sống của muôn nhà
IKEA phục vụ cộng đồng theo triết lý của Kamprad: Phung phí là một “trọng tội”.
Nếu bạn chưa bao giờ nghe đến Älmhult, thì có thể là vì nó chỉ là một thị trấn nhỏ nằm giữa rừng ở Thụy Điển, khá xa về hướng Nam, gần với Copenhagen của Đan Mạch hơn là gần thủ đô Stockholm, với chưa đầy 20.000 cư dân, thích ăn bánh ngọt nhân nho vị quế, và thường diện trang phục hiệu H&M.
Tuy nhiên, chính tại nơi đây, vào năm 1943, doanh nhân trẻ tuổi Kamprad đã lập ra công ty của mình, chuyển từ một doanh nghiệp chỉ chuyên bán những chiếc đồng hồ rẻ tiền cho hàng xóm thành người giao hàng trong vùng nhận phân phối các món hàng gia dụng nhỏ trên khắp đất nước Thụy Điển với mức giá rẻ. Năm 1953, ông mở phòng trưng bày dành cho đồ đạc trong nhà đầu tiên của mình. Tiếp đó, vào năm 1956 ông cho ra đời những món đồ tự lắp ráp đầu tiên và năm 1958 ông khai trương cửa hàng mang tên Ikea đầu tiên.
Mãi cho đến năm 1987, Ikea mới đặt chân tới nước Anh, bằng hình ảnh những cửa hiệu với các cánh cửa vàng xanh lần đầu tiên ở Warrington. Vì sao lại là Warrington? Vì doanh nghiệp này được thành lập trên những nguyên tắc như: hình dáng, chức năng, chất lượng, sự bền vững và giá thấp. Tại đây, họ lập nên cả một thị trấn sản xuất ở phía Bắc, nơi có không gian rộng rãi và tỉ lệ người dân sở hữu nhà cao.
Nhà sáng lập Ikea năm 1963.
Ba mươi năm sau, khó mà tưởng tượng được có căn hộ đầu tiên của một cặp đôi, văn phòng gia đình hay phòng khách nào lại không có một trong những sản phẩm của Ikea như tủ sách Billy, ghế Poäng, sofa Klippan, bàn Lack hay khung tranh Ribba. Bạn có thể không yêu thích chúng, có thể thậm chí là không nhớ chúng nhưng lại sở hữu chúng. Cũng giống như một font chữ ít được chú ý đến trong một cuốn sách hay, nhưng sự hiện diện của nó là điều có thật. Và sự có mặt của Ikea khắp nơi trong ngôi nhà bạn cũng thế, dù không để ý nhưng mặc nhiên bạn vẫn đang sử dụng những chiếc kệ hay tủ đựng đồ hiệu Kallax, cốc Fargrik và đèn Fado.
Những ngày này, Ikea có thể được xem như là một biểu tượng của Bắc Âu, là tương lai của sự dân chủ về mặt xã hội mà thế giới đang hướng tới, khi mục tiêu giới tính cho các đội ngũ quản lý trên toàn cầu của họ là 50/50. Ikea cũng phục vụ cộng đồng theo triết lý của Kamprad: Phung phí là một “trọng tội”. Mỗi khi có vị khách mời nào hỏi thăm về căn phòng nhỏ màu trắng bao quanh bởi những chiếc đèn LED và sàn nhà được làm từ gỗ tái chế, Nanette Weisdal, người đứng đầu bộ phận phát triển bền vững của công ty, lại sẵn lòng giải thích rằng quy tắc ứng xử của họ là cố gắng đạt tỉ lệ tái chế, tái sử dụng, và sửa chữa cao hơn để duy trì các nguồn vật liệu, lao động và sản phẩm bền vững trên khắp thế giới.
Hiện tại, Ikea đang tất bật thực hiện những công việc cuối cùng để khánh thành cửa hiệu đầu tiên của mình ở Ấn Độ. Song song với quá trình chuẩn bị này, Ikea cũng gửi hơn 16.000 chiếc lều tự lắp ráp tới những khu vực đang hứng chịu khủng hoảng ở Nepal, Baghdad, và Dijbouti để giúp đỡ người tị nạn.
Khó có thể nói trước được chuyện gì nhưng có một điều chắc chắn rằng với sự phát triển của mình, Ikea sẽ tiếp tục là cái tên khiến nhiều người thán phục.
Trí Thức Trẻ