Nghề báo cho tôi cơ duyên quen biết Nguyễn Phương Mai, khi chị đang đảm nhiệm vị trí Trưởng đại diện Văn phòng Hiệp hội Kế toán công chứng Anh (ACCA) tại Việt Nam. Bẵng đi một dạo, nay cũng nhờ hữu duyên, mà tôi có dịp kể với bạn đọc câu chuyện về một phép màu của cuộc sống và tin tưởng rằng, bạn cũng như tôi sẽ được truyền cảm hứng trước một đóa hồng đã xuất sắc vượt qua giây phút sinh tử của cuộc đời.
Với cánh nhà báo, chị Mai để lại ấn tượng rất đẹp: năng động, chuyên nghiệp, “Tây”, nhưng cũng rất cởi mở, chân thành, ấm áp. Bởi vậy, lúc chị chia tay ACCA, chúng tôi đều có cảm giác tiếc nuối, mỗi lần tham dự sự kiện của Hội sau này, mọi người vẫn thường nhắc và hỏi thăm về chị.
Tôi vẫn còn nhớ lần gặp chị gần nhất cũng gần chục năm về trước trong một chuyến chị ra công tác Hà Nội, chị em gặp nhau như những người bạn bởi công việc ở doanh nghiệp mới không liên quan nhiều đến cánh nhà báo. Khi ấy, trông chị thật khác, dù trong bữa ăn chị không nói gì đến bệnh tật. Sau đó, hỏi thăm qua bạn bè, tôi được biết chị mắc bệnh Lupus SLE, một chứng bệnh hiếm ở Việt Nam.
Hơn 6 tháng không xác định được bệnh, sức khỏe suy kiệt dần và khi toàn thế giới tưng bừng đón chào thiên niên kỷ mới, thì chị và gia đình được thông báo “chuẩn bị cho tình huống xấu nhất”. Chị nằm trên giường bệnh với đôi mắt gần như bị mù, tim, phổi gần như không hoạt động, tóc rụng sạch mà không hiểu mình bị bệnh gì. Đau đớn, nhưng kể cả trong những giờ phút ấy, chị vẫn chưa bao giờ cảm thấy bi quan, chán nản. Tình yêu, sự động viên của gia đình và bạn bè, niềm khao khát được sống là động lực giúp chị bám trụ, chiến đấu với “ông kẹ” Lupus.
Cơ duyên đã cho chị gặp bác sĩ Đỗ Minh Quang tại Bệnh viện Nguyễn Trãi, TP.HCM. Ông chính là người đã đưa chị trở về từ cõi chết. Suốt từ năm 2000 đến cuối năm 2008 là cả một chặng đường dài mà bác sĩ, gia đình và bạn bè đã đồng hành cùng chị để chiến đấu với căn bệnh quái ác. Song trên tất cả là nghị lực phi thường, tinh thần lạc quan hiếm có, hay như cách nói vui của những người thân trong gia đình chị là sự “lì lợm” hiếm thấy.
Chị nhất quyết không ở nhà dưỡng bệnh, sẵn sàng theo bất cứ phác đồ điều trị cũng như phương pháp thực dưỡng, cho dù khó khăn đến đâu, để vượt qua bệnh tật. Rụng tóc, chị đội tóc giả đi làm, mặt sưng phù do tác dụng phụ của thuốc, chị vẫn tự tin giữ nụ cười trên môi để làm việc, thuyết trình, thậm chí trả lời phỏng vấn trên truyền hình. Và cho dù bị bệnh, chị vẫn cứ tham gia hết khóa học này đến lớp đào tạo khác như chương trình Kiểm toán nội bộ CIA, chứng chỉ đào tạo tiếng Anh TESOL.
Như một phép màu, từ đầu năm 2009 tới nay, chị đã ngừng hẳn việc dùng thuốc điều trị và có vẻ như căn bệnh đã được kiểm soát tốt.
Chị cũng đã hoàn tất chương trình MBA đầy thử thách của Trường đại học Hawai’i, Mỹ, gần đây nhất là học khóa Coaching (kỹ năng khai vấn) để trở thành hội viên của ICF.
Bận rộn, song chị vẫn thu xếp để có thể tập gym nhằm nâng cao thể lực và giúp bản thân ngày càng lạc quan hơn.
Rời ghế tổng giám đốc ở một công ty lớn, gần đây chị đảm nhận chức Giám đốc điều hành Công ty tuyển dụng nhân sự cấp trung và cấp cao Navigos Search.
Những chia sẻ về chuyện đời, chuyện nghề của chị rất đáng để suy ngẫm.
Từng đứng ở lằn ranh giữa sự sống và cái chết, chị chiêm nghiệm gì về công việc và cuộc sống?
Những biến cố của cuộc đời đã giúp tôi sống tốt hơn rất nhiều. Tôi học được cách trân trọng từng giây phút được sống, trân trọng những tình cảm tốt đẹp mình nhận được từ những người thân và bạn bè xung quanh, đồng thời kiểm soát được những phản ứng tiêu cực với những điều không như ý trong cuộc sống và công việc.
Tôi lạc quan hơn, bao dung hơn và luôn sẵn sàng chia sẻ cảm xúc yêu thương và lòng biết ơn mỗi khi có thể, bởi nào ai biết ngày mai ta có cơ hội để làm điều đó nữa không.
Điều gì khiến chị đến với lĩnh vực nhân sự sau khi đã trải qua nhiều lĩnh vực khác?
Sau một thời gian dài làm việc tại ACCA Việt Nam, tôi đã có cơ hội trải nghiệm những thách thức thật sự của nghề kế toán, kiểm toán, tư vấn khi về đầu quân cho một trong những công ty kiểm toán hàng đầu thế giới.
Rời khỏi Deloitte Việt Nam vào cuối năm 2010 vì lý do sức khỏe, tôi được mời về để thực hiện tái cơ cấu sau thương vụ mua bán – sáp nhập cho eSilicon Việt Nam, một công ty thiết kế vi mạch điện tử, lĩnh vực vô cùng mới mẻ tại Việt Nam vào thời điểm đó.
Công ty eSilicon Việt Nam có lẽ chính là nơi khởi đầu cho mối duyên thật sự của tôi với lĩnh vực nhân sự, cho dù quản lý nhân sự vẫn luôn là một trong những nhiệm vụ của tôi trên những cương vị công tác trước đây.
Giữ vai trò Giám đốc nhân sự của eSilicon Việt Nam, tôi thật sự thấm thía về tầm quan trọng của yếu tố con người trong sự thành bại của một doanh nghiệp.
Chiến lược, kế hoạch kinh doanh xuất sắc đến đâu nhưng nếu những người thực thi chiến lược ấy không có đủ tài, đủ tâm và không phù hợp thì tổ chức sẽ khó có thể thành công được. Những kinh nghiệm khi đi tư vấn cho khách hàng trong thời gian làm việc tại Deloitte Việt Nam và kiến thức có được từ chương trình Executive MBA của Trường đại học Hawai’i đã giúp tôi thành công trong việc xây dựng nền tảng về quản lý và phát triển nhân tài cho công ty Việt Nam sau khi được Công ty eSilicon tại Mỹ mua lại.
Cũng chính nhờ thành công đó, năm 2012, tôi được đề bạt làm Tổng giám đốc, tiếp tục thực hiện việc tái cơ cấu các hệ thống khác trong hoạt động của eSilicon Việt Nam.
Khi Công ty đi vào hoạt động ổn định, tôi đã quyết định quay về ngành tư vấn tuyển dụng nhân sự cấp cao để tiếp tục giấc mơ giúp các doanh nghiệp tìm được đúng người và dùng những kiến thức, kinh nghiệm đã tích lũy được để đóng góp cho sự phát triển nhân tài tại công ty của tôi, Navigos Search, cũng như các doanh nghiệp, tổ chức trong và ngoài nước.
Trong lĩnh vực mới, chị mong muốn làm được điều gì và triết lý điều hành của chị như thế nào?
Là giám đốc điều hành hành tại Navigos Search, công ty hàng đầu trong lĩnh vực cung cấp dịch vụ tuyển dụng nhân sự cấp trung cấp cao thuộc Tập đoàn Navigos Group Việt Nam, tôi mong muốn xây dựng và phát triển mạng lưới ứng viên cấp cao, tạo nguồn cung cấp nhân tài thật sự dồi dào, có tài và có tâm, để giúp các tổ chức, doanh nghiệp tìm được đội ngũ nhân sự cấp quản lý chất lượng cao tại Việt Nam để thực hiện chiến lược phát triển kinh doanh của họ tại thị trường này. Chỉ có như vậy, Việt Nam mới có thể trở thành một điểm đến thật sự hấp dẫn cho các nhà đầu tư toàn thế giới.
Để làm được điều đó, một lần nữa yếu tố con người sẽ quyết định tất cả. Do vậy, triết lý điều hành của tôi cũng thiên về hướng phát triển con người. Tôi dành tâm huyết cho việc phát triển đội ngũ quản lý cấp trung, tạo con đường phát triển nghề nghiệp và trao quyền cho họ.
Chúng tôi cũng đặc biệt chú trọng đến các chương trình đào tạo nội bộ cả về kỹ năng chuyên môn cũng như những kỹ năng mềm cần có của một nhà tư vấn.
Đặc biệt, với tình hình thị trường dịch vụ tuyển dụng của Việt Nam còn đang ở giai đoạn sơ khai với nhiều bất cập, tôi luôn yêu cầu đội ngũ tư vấn viên tuân thủ sự chuyên nghiệp và trung thực, cho dù các bạn phải bỏ ra nhiều công sức hơn khi tiến hành các bước nghiệp vụ một cách bài bản và theo đúng chuẩn mực đạo đức nghề nghiệp.
Ngoài ra, sự bền vững của đội ngũ tư vấn viên cũng là một yếu tố sống còn cho một công ty tư vấn như Navigos Search. Do đó, ngoài việc chú trọng đến sự phát triển nghề nghiệp của mỗi cá nhân, tôi luôn cố gắng tạo điều kiện cho những hoạt động gắn kết nhân viên để giúp cho các bạn gắn bó, hợp tác và hỗ trợ lẫn nhau trong công việc và đôi khi cả trong cuộc sống.
Tôi luôn tin rằng, nhân viên sẽ gắn bó lâu dài với một tổ chức, nếu họ được tôn trọng, được chăm lo và được sự hỗ trợ chân tình từ phía đội ngũ quản lý. Cho đến nay, đây là điều mà tập thể Navigos Search đã và đang trải nghiệm.
Nếu có thể nói ngắn gọn về hạnh phúc, thành công, theo quan niệm của chị sẽ như thế nào?
Theo tôi, thành công và hạnh phúc là hai phạm trù không thể tách rời. Bạn không thể hạnh phúc khi thất bại và cũng không thể được gọi là thành công nếu bạn không thấy hạnh phúc.
Với tôi, hạnh phúc và thành công là khi mình làm được điều gì đó cho người mình thương yêu, được làm công việc mình yêu thích, được người thân, bạn bè và đồng nghiệp yêu quý và phía trước luôn còn những mục tiêu cần phấn đấu để cuộc sống không trở nên đơn điệu.
Từ khi còn rất nhỏ, tôi đã đọc được ở đâu đó rằng: “Thành công không đo lường bằng những gì bạn làm được cho mình, mà đo lường bằng những gì mà bạn đã giúp đỡ và truyền cảm hứng để người khác đạt được”. Giờ đây, sau tất cả những trải nghiệm trong cuộc sống, có lẽ đó là định nghĩa chính xác nhất đối với tôi về hai chữ “thành công”.